Nghịch lý của tình yêu

Nghịch lý tình yêu
Đông dược Phú Hà – Tình yêu là một món quà vô giá mà Tạo hóa ban tặng cho con người. Đó là một đề tài muôn thuở từ trước đến nay và mãi mãi từ nay về sau, con người luôn luôn khai thác nhưng không bao giờ cạn kiệt. Nó rất kỳ lạ, bởi lẽ con người càng tìm hiểu về nó thì dường như lại chẳng hiểu gì về nó cả. Một trong những khía cạnh đó là nghịch lý của tình yêu.
Tình yêu vừa rất cũ lại vừa rất mới
Một trong các nghịch lý đó là tình yêu vừa rất cũ lại vừa rất mới. Thật vậy, tình yêu đã xuất hiện cùng với sự xuất hiện của loài người. Các dân tộc có thể tự hào về các nền văn hóa, về sự phát triển của khoa học công nghệ, về lịch sử, về những kinh nghiệm sống mà các thế hệ trước truyền thụ cho các thế hệ cháu con…, nhưng không một dân tộc nào, không một ai có thể tự hào về kinh nghiệm của tình yêu! Bởi vì tình yêu luôn luôn mới. Nó không chỉ mới với các thế hệ mà mới với chính mỗi con người.
Nhiều khi vợ chồng sống với nhau đến khi gần trọn một đời, rồi bỗng họ khám phá ra những điều mà trong bao nhiêu năm chung sống với nhau, họ không hề nhận diện được nó. Điều đó làm cho tình yêu luôn luôn mới mẻ, luôn luôn thú vị và không bao giờ nhàm chán. Người biết yêu chính là người biết khai thác những điều mới mẻ của tình yêu.
Sự khác nhau giữa tình yêu và hôn nhân
Nghịch lý thứ hai chính là sự khác nhau giữa tình yêu và hôn nhân. Tình yêu và hôn nhân là hai giai đoạn của cuộc sống, trong đó tình yêu thường đến trước, hôn nhân đến sau (nếu lấy nhau tự nguyện, lấy nhau vì tình), trong tình yêu có mầm mống của hôn nhân, trong hôn nhân có chứa đựng tình yêu, nhưng hai không phải là một.
Nhận thức này đã gây lầm lẫn cho không ít cặp uyên ương. Họ cho rằng yêu nhau mà lấy nhau thì sẽ vượt qua tất cả chông gai trắc trở, lấy nhau vì tình thì sẽ hạnh phúc tràn trề và vô cùng bền vững! Nhưng thực tế lại chỉ ra điều ngược lại.
Theo thống kê của những nhà tâm lý và của các nhà xã hội học, những cặp vợ chống lấy nhau vì tình thường tỷ lệ ly hôn cao hơn rất nhiều so với những cặp vợ chồng lấy nhau do điều kiện cuộc sống đưa đẩy. Điều này tưởng như vô lý, nhưng sự thật lại đúng là như vậy. Bởi vì điểm khác biệt lớn nhất giữa tình yêu và hôn nhân là lãng mạn và thực tế.
Trong tình yêu, càng lãng mạn bao nhiêu, càng đẹp bấy nhiêu. Tình yêu mà không có yếu tố lãng mạn thì không có gì lý thú, không có thi vị. Càng lãng mạn nhiều, tình yêu càng đẹp. Tình yêu làm thỏa mãn tất cả những ước mơ điên khùng, rồ dại nhất. Tình yêu càng thoát ly “vật chất tầm thường”, càng cao quý. Khi yêu, người ta có thể tưởng tượng mình là chim, là hoa, là dơi, là bướm…: “Ước gì anh hóa ra dơi, bay đi bay lại trên nơi em nằm”, hoặc họ ước “Ước gì thiên hạ tàn đi cả, giữa nga ba đường anh với em!”, hoặc họ ước sông rộng có một gang, nàng “bắc cầu giải yếm cho chàng gặp em”; hoặc khi nàng là cô giáo mẫu giáo, chàng ước gì được nàng nhận vào học và là một học sinh kỳ lạ “suốt đời tôi chỉ theo một lớp, suốt đời tôi chỉ học cô thôi”!… Điều lý thú là tất cả những điều vô lý đó, không một ai thấy là bất thường, mọi người, cả trong cuộc và ngoài cuộc, đều chấp nhận! Khi yêu nhau, họ chiều nhau hết mực. Cái gì tốt đẹp nhất thì họ phô ra, cái gì xấu xa thì họ đậy lại. Nét mặt tươi cười nhất, bộ quần áo đúng mốt nhất, nét trang điểm tươi tắn nhất, lời lẽ ngọt ngào nhất, bữa ăn ngon lành nhất, chuyến đi chơi thú vị nhất,… nghĩa là tất cả cái gì tốt đẹp nhất, họ đều giành cho tình yêu! Và như vậy họ sẽ cảm thấy hạnh phúc. Bởi vì ai cũng nghĩ tình yêu xứng đáng được như vậy.
Nhưng hôn nhân thì lại ngược lại hoàn toàn. Trong cuộc sống gia đình, tất cả đều phải hết sức thực tế. Họ không thể thoát ly được thực tại. Càng thực tế, cụ thể, chi tiết bao nhiêu, càng hạnh phúc bấy nhiêu. Họ phải có kế hoạch thật cụ thể, thật khoa học cho mọi thứ. Sáng ra, ai vào nhà vệ sinh trước, ai quét nhà, ai đun nước, ai làm bữa ăn sáng… Người vợ phải tính mua thực phẩm như thế nào, mua ở đâu, mua thứ gì, chỗ nào rẻ, bữa ăn có mấy món… Cuộc sống không cho phép họ xa rời thực tế. Tình yêu thì muốn bay bổng lên cao, nhưng cuộc sống hôn nhân thực tế lại bị áo cơm ghì sát đất. Đôi vợ chồng nào khi đã có gia đình mà vẫn sống như lúc đang yêu, hạnh phúc sẽ rất dễ trở lên tan vỡ. Rất nhiều đôi uyên ương không nhận thức được điều này và không thích nghi được thực tế. Đó là lý do tại sao nhiều đôi vợ chống tự nguyện lấy nhau, lấy nhau do yêu nhau, mà hạnh phúc lại dễ dàng tan vỡ. Đó cũng chính là nghịch lý của tình yêu.
Cho và nhận
Một nghịch lý nữa ở tình yêu là giữa cho và nhận. Thông thường, cho là mất, nhận là được. Nhưng ở tình yêu, điều đó ngược lại hoàn toàn. Tình yêu là sự cân bằng giữa cho và nhận. Trong tình yêu, càng hy sinh cho nhau, càng sống vì nhau, thì lại càng hạnh phúc.
Trong gia đình, khi hai người biết quan tâm đến nhau, biết chia sẻ, nhường nhịn, thương yêu, đùm bọc, chiều chuộng… nhau thì gia đình càng ngày càng đầm ấm, tình càng ngày càng nồng, nghĩa càng ngày càng bền chặt. Khi yêu nhau, quan tâm tới nhau chưa đủ mà phải quan tâm tới cả gia đình, bạn bè của nhau. Đỉnh cao của tình yêu là tình dục.
Trong quan hệ chăn gối, nếu hai người đều biết lắng nghe, chia sẻ, hy sinh cho nhau, muốn cho nhau thỏa mãn thì sẽ được tất cả. Ngược lại, chỉ bo bo nghĩ đến mình, luôn ích kỷ, chỉ mong thỏa mãn bản thân, không quan tâm đến nửa kia, hoặc chiều nhau qua loa cho xong chuyện, thì quan hệ vợ chồng sau một thời gian sẽ chỉ còn là sự chịu đựng, thậm chí còn là cơn ác mộng.
Nhiều người nghĩ rằng ghen tuông là biểu hiện của tình yêu. Nhưng thật ra, ghen tuông là biểu hiện của sự ích kỷ. Nó như chút gia vị làm cho cuộc sống thêm đậm đà. Nhưng nếu quá liều, nó sẽ làm tan vỡ hạnh phúc lứa đôi, chẳng khác gì đổ cả lọ ớt vào một đĩa sào. Bởi vì không ai có thể dùng gia vị thay cho thực phẩm được. Trong tình yêu, muốn nhận được nhiều thì trước hết phải cho, càng cho nhiều, sẽ càng nhận được nhiều. Đó chính là một trong những đặc điểm của tình yêu.
Quen và lạ, chung và riêng
Một đặc điểm nữa của tình yêu là quen và lạ, chung và riêng. Thông thường, cái gì quen thuộc sẽ trở lên gần gũi, gắn bó, thân thiết; cái lạ lẫm làm cho người ta nghi ngờ, thờ ơ, bàng quan, không chú ý.
Nhưng trong tình yêu không hẳn như vậy. Các nhà tâm lý nhận thấy rằng trong tình yêu, cái quen thuộc dễ trở lên nhàm chán. Trong tình yêu, càng kín đáo, càng khó khăn, “đối phương” lại càng khao khát khám phá, càng muốn chinh phục. Vì vậy tốt nhất là nên có một khoảng cách, không bao giờ được phá bỏ bức vách ngăn, kể cả khi đã là vợ, là chồng.
Cần phải gần gũi mà không dễ dãi, thân mật mà không xuồng xã, phóng khoáng mà không hoang đường, cụ thể mà không chặt chẽ. Mỗi người nên có một góc bí mật của riêng mình.
Tình yêu rất cần đổi mới. Sống gần nhau lâu, phải tạo cơ hội để xa nhau một thời gian. Cần phải luôn luôn “tự làm mới mình” bằng cách không ngừng học tập, tự vươn lên về mọi mặt, tự hoàn thiện mình. Có như thế, “nửa kia” mới thán phục, mới tự hào và mới càng yêu quý thêm.
Tôn trọng và đòi hỏi
Theo các nhà xã hội học, một đặc điểm nữa của tình yêu là tôn trọng và đòi hỏi. Trong quan hệ con người, nhất là trong tình yêu, rất cần sự tôn trọng lẫn nhau. Tình yêu rất đẹp, nhưng nó mỏng manh như pha lê, rất dễ đổ vỡ, nhất là do tự ái. Người ta nhận ra rằng muốn phá vỡ tình yêu, chỉ cần gây mối nghi ngờ, tình yêu sẽ tự tan vỡ; ngược lại, muốn tình yêu bền chặt, chỉ cần giả vờ ngăn cản, hai người sẽ lập tức liên kết với nhau với một sức mạnh không gì phá vỡ nổi.
Cho nên tôn trọng nhau chính là liều thuốc bổ để duy trì, nuôi dưỡng tình yêu.
Nhưng nếu chỉ tôn trọng nhau sẽ là không đủ, vì như thế lâu dần sẽ làm cho người yêu của mình dễ trở lên hư hỏng, thái quá, sẽ đòi hỏi quá mức mà mình sẽ trở thành nô lệ.
Song song với tôn trọng, cần phải đòi hỏi.
Bởi vì con người ta nhân vô thập toàn. Không ai là không có nhược điểm. Đòi hỏi ở người mình yêu, chính là làm hoàn thiện hơn nữa nửa kia của mình. Trong tình yêu, một lời khen, một lời nhận xét, một lời động viên hoặc một lời phê bình nhẹ nhàng, khéo léo, đúng lúc, đúng chỗ cũng có tác dụng vô cùng to lớn, giúp nhau trở thành con người tốt hơn, gia đình sẽ hạnh phúc hơn. Tôn trọng và đòi hỏi, tuy mâu thuẫn nhau, nhưng lại thống nhất, rất cần trong tình yêu, rất cần trong hạnh phúc gia đình.
Trên đây chỉ là một số trong rất nhiều khía cạnh nghịch lý của tình yêu mà chúng tôi muốn đề cập và chia sẻ cùng quý vị. Rất mong nhận được những chỉ giáo của quý vị độc giả để có thể trao đổi thêm về một đề tài lý thú, vừa gần gũi mà cũng rất khó khăn này./.
COMMENTS