HomeSức khỏe sinh sảnTình dục & sức khỏe

Tám lý do trục trặc trong ái ân – BS Nguyễn Đức Kiệt

Tám lý do trục trặc trong ái ân – BS Nguyễn Đức Kiệt

Đông dược Phú HàTình yêu nam nữ là một đặc ân mà tạo hóa ban cho con người. Nhờ có tình yêu mà cuộc sống của chúng ta tăng thi vị lên gấp bội phần. Tình dục là đỉnh cao của tình yêu, là sợi dây tình cảm, giàng buộc, thắt chặt thêm, làm bền vững thêm tình yêu đôi lứa. Khi tình dục lụi tàn thì nguy cơ rạn nứt tình yêu là điều khó tránh khỏi. Làm bền chặt thêm sợi dây tình cảm này là trách nhiệm của cả hai người. 

Nhiều người nhận xét rằng trong thời kỳ hội nhập ngay nay, sự trục trặc trong ái ân đến rất sớm, ở ngay cả những đôi vợ chồng trẻ, chứ không phải chỉ xảy ra ở những cặp vợ chống đã đứng tuổi như trước kia. Vậy những nguyên nhân gì đã làm nảy sinh những trục trặc đó? Thực ra, nguyên nhân thì có rất nhiều, dưới đây chúng tôi chỉ nêu một số nguyên nhân được cho là phổ biến trong “thời đại internet” mà thôi. Đó là:

1.  Do “lệch pha” trong nhịp sinh học giữa hai người

Tất cả sinh vật nói chung hay con người nói riêng, trong cuộc sống, dù muốn hay không, cũng phải chịu ảnh hưởng rất nhiều chu kỳ của tự nhiên, như chu kỳ 11 năm vết đen của Mặt trời, chu kỳ 30 ngày của Mặt trăng, chu kỳ vòng quay 24 giờ của Trái đất… Ngoài ra, chúng ta còn chịu ảnh hưởng của vô vàn chu kỳ sinh học khác như chu kỳ thể chất (23 ngày), chu kỳ tình cảm (28 ngày) chu kỳ trí tuệ (33 ngày)… Ở phụ nữ còn một chu kỳ rất đặc biệt nữa là chu kỳ kinh nguyệt.

Nửa đầu của chu kỳ (nửa dương), con người cảm thấy khỏe khoắn, hưng phấn, minh mẫn, vui vẻ, thoải mái, năng suất lao động cao, hiệu suất công tác tốt và tất nhiên, ở giai đoạn này hưng phấn tình dục cũng tốt, sự đón nhận và đáp ứng rất dễ dàng. Ngược lại, nửa sau chu kỳ (nửa âm), con người cảm thấy mệt mỏi, ức chế, trì trệ, ủ dột, dễ cắu bẳn, hiệu suất công tác thấp, năng suất lao động không cao, dễ bị tai nạn và hưng phấn tình dục thấp và tất nhiên, sự đón nhận và đáp ứng tình cảm khá khó khăn.

Nếu trong sinh hoạt lứa đôi, một người đang ở trong nửa dương của chu kỳ kỳ sinh học còn người kia lại đang ở trong nửa âm của chu thì tất nhiên sẽ có trục trặc trong chuyện ái ân. Để tránh hiện tượng này ta cần hiểu nhau, thông cảm với nhau và kéo dài giai đoạn “khởi động” ra hơn so với bình thường.

2. Do tuổi tác hoặc do áp lực công việc và thiếu ngủ

Cách đây hàng ngàn năm, trong sách “Nội kinh tố vấn” của Trung Hoa, người xưa đã viết rằng khi bước sang tuổi tứ tuần thì ở nam giới, thiên quý suy kiệt, chân thận suy, người đàn ông cảm thấy sức khỏe giảm sút, sự ham muốn tình dục bắt đầu giảm, khó cương, tinh thiểu, dễ xuất nên bắt đầu có các hiện tượng “trên bảo dưới không nghe”, “chưa đi đến chợ đã tiêu hết tiền” và “không hoàn thành nhiệm vụ”. Còn người phụ nữ kinh nguyệt bắt đầu rối loạn, kinh không dều, huyết ra thất thường, dịch quỳnh khô khan, có hiện tương ngại quan hệ, thậm chí một số người do “hạn hán” nên sợ quan hệ. Nguyên nhân chính của các hiện tượng trên chính là giảm lượng hocmon của cả nam và nữ. Tất nhiên, không phải ai cũng giống ai. Theo các nhà tình dục học, có đến gần một nửa cặp uyên ương chính giai đoạn này mới là giai đoạn của đỉnh cao khoái lạc, nhất là ở người phụ nữ, vì đó là hiện tượng “hồi xuân”. Nhiều đôi vợ chồng trong giai đoạn này cảm thấy tình nồng thắm như tuần trăng mật của các đôi vợ chống mới cuới và chính giai đoạn này người phụ nữ mới được hưởng trọn vẹn lạc thú mà trước đây chưa hề biết đến.

Cũng trong nhịp sống hối hả, gấp gáp hiện nay, trong thời đại bùng nổ thông tin, nhiều khi do áp lực công việc quá nặng, lại đầy dẫy các phương tiện nghe nhìn, rất nhiều mối quan tâm khác nhau nên nhiều cặp vợ chồng, dù tuổi còn rất trẻ, họ đã sao nhãng chuyện ái ân. Để không lạc hậu với thời cuộc, để đáp ứng vị trí công tác mới, nhiều người suốt ngày đi học, học chuyên môn, nghiệp vụ, học ngoại ngữ, học nâng cao, học bằng 2, bằng 3, học những kỹ thuật mới… Họ làm việc 12 -14 giờ mỗi ngày, về đến nhà lại ôm khư khư chiếc máy tính sách tay. Rồi cũng nhiều mối quan tâm khác làm họ say mê. Họ vào các câu lạc bộ mà ở đó, quỹ thời gian của họ bị tiêu tốn khá nhiều: Câu lạc bộ Du lịch, Câu lạc bộ xe máy, Câu lạc bộ ô tô, Câu lạc bộ thơ, Câu lạc bộ thể thao, âm nhạc, Câu lạc bộ thẩm mỹ, Câu lạc bộ nữ công gia chánh… Lại còn internet, lại còn chơi game, với nam giới lại còn chén chú chén anh sau giờ làm việc, nữ giới thì đi siêu thị mua sắm, làm đẹp những lúc có thời gian… thôi thì đủ các thứ trên đời, mà không thứ nào có thể bỏ được. Kết quả là khi về đến nhà họ đã mệt mỏi dã dời, chỉ muốn nằm lăn quay ra ngủ. Ngủ, ngủ, ngủ… Lúc nào họ cũng thiếu ngủ, lúc nào họ cũng thiếu thời gian. Thêm vào đó, khi người phụ nữ có con nhỏ, phải cho con ăn, phải “xi” con ban đêm nên lúc nào mắt người mẹ trẻ cũng cay xè, lúc nào cũng muốn ngủ. Khi đã buồn ngủ, người ta không còn thiết gì nữa, kể cả ăn cũng mất ngon nên tất nhiên, chuyện ái ân chắc chắn bị ảnh hưởng. Kết quả là họ chẳng còn thời gian đâu mà dành cho chuyện chăn gối. Đó là đặc điểm chung rất điển hình của lớp trẻ hiện nay. Mọi người đều biết, muốn toại nguyện trong chuyện chăn gối thì phải có sự ham muốn của cả hai người, phải đủ sức khỏe, tinh thần thoải mái, thể chất dồi dào… Có thế “cái” của người đàn ông mới cương cứng được và dịch quỳnh của người đàn bà mới lai láng giúp cho cuộc ái ân trọn vẹn.

Khi mất ngủ, cơ thể mệt mỏi, thần kinh uể oải, thân thể rã rời, tinh thần dù có muốn thì cơ thể cũng khó đáp ứng nên không thể toại nguyện như mong muốn. Vì vậy, ngủ đủ chính là liều thuốc tốt nhất trong chuyện buồng the. Để khắc phục tình trạng này, việc sắp xếp thời gian biểu để với quỹ thời gian có hạn mà vẫn có thể hoàn thành được nhiều việc mới là con người của thời đại hội nhập này.

3.  Do nhàm chán, mất đi sự hấp dẫn

Một trong những đặc điểm tâm lý của con người, mà thể hiện rất rõ trong đời sống lứa đôi, là sự dễ nhàm chán. Khi đang yêu nhau, vì ở xa nhau, họ thấy ở nhau có nhiều điểm khác biệt, rất nhiều điều cần khám phá nên đã thúc đẩy tính tò mò, họ rất thích chinh phục và cũng thích bị chinh phục. Nhưng khi đã là vợ chồng, hằng ngày ăn uống, sinh hoạt cùng nhau, họ quá hiểu về nhau nên những điểm cần khám phá không còn, những điều trước kia là xa lạ, là hấp dẫn thì nay đã trở nên quá bình thường. Họ không còn hứng thú tìm hiểu về nhau. Thậm chí một số đặc điểm trước là sức thu hút đối với nhau thì nay lại là những cái làm họ thấy khó chịu. Một cô sinh viên chết mê chết mệt vì vẻ đường bệ, chững chạc, mô phạm, của vị giáo sư bởi vì lúc nào ông cũng mặc complê, thắt cravat, giầy đen bóng láng, thì nay khi đã là vợ chồng, cô cảm thấy ăn mặc như thế sao mà rập khuôn, sao mà cứng nhắc và bảo thủ thế! Cô tự nhủ sao chồng cô không mặc áo phông, quần bò, đi dép cho nó “bụi đời” hơn một chút có phải trẻ trung, “ga lăng” không? Một số đôi vợ chồng nghĩ rằng đã là vộ chồng rồi thì ăn mặc thế nào chả được. Về đến nhà, bỏ bộ cánh ở công sở ra, họ mặc vào mình những chiếc quần đùi, áo lót vàng ố, rộng thùng thình, còn chị em thì ăn mặc luộm thuộm hơn cả ô-sin. Kết quả là chỉ sướng mắt bạn đồng nghiệp và hàng xóm, còn vợ (hoặc chồng) thì lúc nào cũng phải “chiêm ngưỡng” những bộ quần áo lót đáng ra phải vứt bỏ từ lâu. Đó thật sự là một sai lầm chết người. Chính đồ lót và bộ đồ ngủ sẽ làm mới con người, dấu đi những khiếm khuyết, làm tăng lên vẻ quyến rũ, hấp dẫn của người bạn đời. Chiếc áo kimono làm mất đi cái bụng mỡ của ông chồng hay chiếc “mini juyp” sẽ để lộ cặp đùi trắng nõn của người vợ mà chồng ít khi được thưởng ngoạn.

Trong quan hệ ái ân, sự nhàm chán cũng rất dễ xảy ra. Không nhàm chán sao được khi hằng ngày người ta quan hệ với nhau, lần nào cũng như lần nào, hàng trăm lần mà không gian, thời gian, tư thế và kỹ thuật vẫn không thay đổi. Chỉ cần thay đổi chút ít, về không gian thí dụ thay vì ở nhà, trong phòng ấm áp, ta đi ra rừng, giữa thiên nhiên phóng khoáng, hay trong ô tô chật hẹp, hoặc trên sàn nhà, ngay khi hứng tình… Hoặc về thời gian, lúc về đêm, khi buổi sáng, lúc buổi trưa, thậm chí giữa ban ngày khi có điều kiện… Rồi thì hôm thì để đèn đỏ, hôm đèn xanh, lúc thì sáng trưng, khi lại mò mẫm trong bóng tối… Về tư thế cũng nên thay đổi, khi ở trên, khi ở dưới, lúc đằng trước, lúc đằng sau… ta sẽ cảm thấy mới mẻ hơn, thú vị hơn. Về kỹ thuật, sách “Tố nữ kinh” cách đây mấy ngàn năm đã từng dạy ta các kỹ thuật ái ân mà cho đến thời đại internet ngày nay, bài học này vẫn còn rất hữu ích. Đó là các kỹ thuật “cửu thiển nhất thâm” (chín lần nông một lần sâu), “hữu tả bãi nhược hoạnh hoành” hay “hữu tam tả tam” (ba lần bên phải, ba lần bên trái) và “Tử vãn sinh hoàn” (khi chết đi vào, khi sống đi ra)… là những kỹ thuật kinh điển rất cần cho hoạt động ái ân mà người nam lúc nào cũng phải nhớ và cần luôn luôn áp dụng.

4.  Do thần kinh khác nhau

Thần kinh của con người có nhiều loại hình khác nhau và cũng có nhiều đặc tính khác nhau. Một số người thường dậy rất sớm, buổi sáng thì tỉnh táo, linh hoạt, hoạt động có hiệu suất cao, nhưng buổi tối phải đi ngủ sớm, không thể thức khuya được, hễ cứ làm việc khuya là buồn ngủ không cưỡng lại được. Những người này được gọi là thần kinh loại “sơn ca”. Ở những người khác thì ngược lại, họ thường làm việc về đêm, thức rất khuya, dù muốn ngủ sớm cũng không ngủ được, nhưng sáng ra lại dậy rất muộn, dù có cố cũng không thể dậy sớm. Chính ban đêm mới là lúc họ làm việc có hiệu quả nhất. Những người này được gọi là thần kinh loại “cú mèo”. Nếu trong hai vợ chồng mà một người loại sơn ca, người kia loại cú mèo thì trong sinh hoạt ái ân, luôn luôn có xung đột và trục trặc, vì lúc người này hưng phấn, khỏe khoắn thì người kia lại ức chế, mệt mỏi. Để khắc phục tình trạng này cần có sự hiệp đồng rất chặt chẽ, phải thông cảm với nhau và đôi khi phải dùng tới nước chè hoặc cà phê để điều chỉnh.

5. Do có con nhỏ

Khi có con nhỏ, người phụ nữ gần như dành trọn thời gian, sức lực, sự quan tâm và cả tình cảm cho đứa con yêu dấu, đã thế lại thiếu ngủ triền miên nên ảnh hưởng rất nhiều đến chuyện gối chăn. Chính đứa con nhỏ cũng gây không ít phiền nhiễu trong chuyện ái ân của cha mẹ. Khi đang “hoạt động say sưa” mà bị ngắt quãng bởi tiếng khóc của em bé thì sẽ mất hứng thú, nếu có hoạt động trở lại thì lại mất thời gian và phải khởi động lại từ đầu. Nhưng bù lại, người phụ nhữ sau đẻ được nghỉ ngơi, ăn uống tẩm bổ, lại thay da đổi thịt, chẳng khác nào lột xác nên sẽ trắng ra, xinh ra, làm cho chồng “trông mòn con mắt”. Dù sao thì sự cản trở của đứa con nhỏ cũng nhiều hơn là sự hấp dẫn mà cuộc chửa đẻ mang lại. Tập thích nghi trong hoàn cảnh mới chính là phương pháp tốt nhất của đôi vợ chồng trẻ để hạn chế ảnh hưởng của đứa con yêu.

6. Do các yếu tố ngoại cảnh

Chuyện chăn gối là chuyện thầm kín, chuyện riêng giữa hai người nên càng kín đáo, càng tốt. “Hạnh phúc vốn dĩ ích kỷ và không cần đến người ngoài”. Nhưng trong hoàn cảnh đất nước ta hiện nay, việc đôi uyên ương có căn phòng riêng, thậm chí có một căn hộ riêng, đi đóng về mở không phải là phổ biến. Rất nhiều người phải ở chung với gia đình, trong đó có cả bố mẹ già, anh chị em trẻ. Mà người già thì ít ngủ, đã dậy rồi khó ngủ lại. Khi ở chung nhà, đêm đêm, muốn hoạt động phải đợi bố mẹ ngủ rồi mới tiến hành được. Chỉ chiếc giường kêu cọt kẹt cũng đủ làm ức chế, không còn hưng phấn nổi nữa vì sợ bố mẹ tỉnh giấc. Các em thì thích thức khuya, xem tivi có khi quá nửa đêm cũng chẳng buồn đi ngủ. Đấy là chưa kể nhiều nhà sống ở tập thể, hai nhà ngăn cách nhau chỉ bằng tấm phên nứa, chỉ dán giấy báo. Đôi vợ chồng muốn sinh hoạt không chỉ sợ người thân trong gia đình mà còn sợ cả hàng xóm.

Điều kiện lý tưởng là để đèn ngủ đỏ mờ mờ, trong căn phòng ấm áp nhưng thoáng đãng, mùi nước hoa thoang thoảng… nhưng cuộc sống đâu phải lúc nào cũng như mong muốn. Nhiều khi các yếu tố ngoại cảnh tác động làm cho đôi uyên ương cả năm mà không có được một lần toại nguyện.

7.  Do “yếu tố vệ sinh”

Vệ sinh sạch sẽ là một yếu tố vô cùng quan trọng trong chuyện ái ân. Hơi thở hôi, mùi hôi nách, mùi chân đi giầy, mùi mồ hôi chua lòm, … là những yếu tố rất phản cảm trong chuyện yêu đương. Khi yêu nhau, hai người mới chỉ ngồi cạnh nhau, cầm tay nhau đã cảm thấy người rung động, ngồi sát vào nhau đã thấy người nổi gai ốc, nhưng khi đã là vợ chồng, hai người như hòa làm một, họ làm bất cứ cái gì họ muốn, họ thơm lên khắp cơ thể của nhau, thậm chí có người còn mút cả ngón tay, ngón chân… người yêu nên việc không tắm rửa đã ái ân là việc khó chấp nhận. Và điều tệ hại là chính cảm giác thiếu vệ sinh của người yêu lại để lại ấn tượng rất sâu và rất lâu trong cuộc đời của người bạn đời. Vệ sinh ở đây cần hiểu rộng hơn một chút. Tốt nhất là ăn vừa phải, không ăn no quá, cũng không để đói quá, uống một chút rượu để hơi cảm thấy ngà ngà, uống một chén chè hoặc caphê để các giác quan trở nên nhạy cảm, chỉ cần sờ nhẹ lên da thịt nhau đã thấy rùng mình. Tắm nước nóng trước khi vào cuộc để các mạch máu dưới da giãn nở, đầu óc thư thái, minh mẫn. Nếu tắm rửa thật sạch thì không cần sức nước hoa vì chính mùi cơ thể mới có sức hấp dẫn giới tính mạnh nhất. Nên bật nhạc nhẹ, êm dịu. Không nên bật tivi vì sẽ làm phân tán tư tưởng của nhau. Trong giai đoạn khởi động, nam giới nên kể các câu chuyện vui hoặc chuyện gợi tình. Phụ nữ nên mặc hở hang, nửa kín nửa hở để tăng tính hấp dẫn vì nam yêu bằng mắt, nữ yêu bằng tai…

8.  Do “phở”

Trong xã hội hiện đại và cởi mở ngày nay, chuyện ngoài “cơm” ra còn thỉnh thoảng ăn thêm “phở” đã không còn là chuyện hiếm. Và người ta cũng dễ tha thứ cho nhau, coi như chuyện tất nhiên. Có người còn cho rằng ai mô phạm như các cụ đồ nho ngày xưa, nhưng chính các cụ vẫn đi hát cô đầu, ả đào. Vậy thì chỉ cần “lương đưa đủ, tối ngủ ở nhà” là được. Nhưng cái hại của chuyện “phở” lại ở khía cạnh khác. Chuyện buồng the là chuyện riêng tư, không ai dạy cho ai. Họ làm đều do suy diễn, tự phát và kinh nghiệm bản thân nên rất đa dạng, không ai giống ai. Khi đã đi ăn phở thì sẽ có điều kiện để so sánh với cơm ở nhà. Dù cơm nhà này lại là phở của nhà kia. Tuy nhiên, dù sao nó cũng mới mẻ và là của lạ. Mà cái lạ thì lại bằng một tạ cái quen nên nhiều người chưa ăn phở bao giờ thì không sao, nhưng khi đã ăn một lần rồi, không ăn lại nhớ, lại thấy thiếu và khi đã no nê thì không còn thiết đến cơm của nhà nữa. Vì thế, phở chính là một trong những thủ phạm làm trục trặc chuyện ái ân của các cặp vợ chồng…

Tóm lại, chuyện phòng the là chuyện muôn thuở, nói không bao giờ là đủ. Chỉ có điều, nếu xét theo nguyên lý 80/20 (nguyên lý Pareto) thì ta không nên cầu toàn. Nguyên lý Pareto chỉ ra rằng cái hoàn hảo chỉ chiếm khoảng 20% trong tổng số. Thí dụ một lớp học chỉ có khoảng 20% học sinh giỏi thực sự. Một quyển sách chỉ có khoảng 20% số trang đã chứa đựng 80% nội dung cuốn sách; trên thế giới, 20% người giầu chiếm hữu 80% của cải của toàn xã hội… Nghĩa là nếu ta hiểu được rằng dù ta có cố gắng đến bao nhiêu đi nữa thì không thể có 100% cuộc ái ân của ta là tuyệt hảo mà nó chỉ chiếm khoảng 20% mà thôi, 80% còn lại làm ta không hoàn toàn vừa ý. Nếu hiểu được như vậy, ta sẽ thấy vấn đề của ta không quá bi đát mà thậm chí cả hai còn thấy rất tự hào!./.

(Bài đã đăng trên báo Sức khỏe & Đời sống, Việt Nam)

COMMENTS